Bài Ðọc I: Is 62, 1-5

“Người chồng sẽ vui mừng vì vợ”.

Trích sách Tiên tri Isaia.

Vì Sion, tôi sẽ không im tiếng, và vì Giêrusalem, tôi sẽ không nghỉ ngơi, cho đến khi Ðấng công chính xuất hiện như ánh sáng, Ðấng Cứu độ Sion đến như ngọn đuốc sáng ngời. Mọi dân tộc sẽ thấy Người là Ðấng công chính của ngươi, và mọi đế vương sẽ thấy vinh hiển Người. Chính Chúa sẽ đặt cho ngươi một tên mới. Ngươi sẽ là triều thiên vinh hiển trong tay Chúa, và vương miện quyền bính trong tay Thiên Chúa ngươi, ngươi sẽ không còn gọi là kẻ bị ruồng bỏ, và đất ngươi sẽ không còn gọi là chốn hoang vu. Ngươi sẽ được gọi là “kẻ Ta ưa thích”, và đất ngươi sẽ được gọi là đất có dân cư, vì ngươi đẹp lòng Thiên Chúa, và đất ngươi sẽ có dân cư.

(Như) thanh niên sẽ ở cùng trinh nữ, con cái ngươi sẽ ở trong ngươi; (như) người chồng sẽ vui mừng vì vợ, Thiên Chúa ngươi sẽ vui mừng vì ngươi.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 95, 1-2a. 2b-3. 7-8a. 9-10ac

Ðáp: Hãy tường thuật phép lạ Chúa giữa chư dân.

Xướng: 1) Hãy ca mừng Thiên Chúa bài ca mới, hãy ca mừng Thiên Chúa đi, toàn thể địa cầu. Hãy ca mừng Thiên chúa, hãy chúc tụng danh Người.

Ðáp: Hãy tường thuật phép lạ Chúa giữa chư dân.

2) Ngày ngày hãy loan truyền ơn Người cứu độ. Hãy tường thuật vinh quang Chúa giữa chư dân, và phép lạ Người ở nơi vạn quốc.

Ðáp: Hãy tường thuật phép lạ Chúa giữa chư dân.

3) Hãy kính tặng Thiên Chúa, hỡi người chư dân bá tánh, hãy kính tặng Thiên Chúa quyền thế với vinh quang, hãy kính tặng Thiên Chúa vinh quang xứng với danh Người.

Ðáp: Hãy tường thuật phép lạ Chúa giữa chư dân.

4) Hãy mặc lễ phục, thờ lạy Thiên Chúa. Toàn thể địa cầu, hãy run sợ trước thiên nhan, hãy công bố giữa chư dân rằng Thiên Chúa ngự trị. Người cai quản chư dân theo đường đoan chính.

Ðáp: Hãy tường thuật phép lạ Chúa giữa chư dân.

 

Bài Ðọc II: 1Cr 12, 4-11

“Cùng một Thánh Thần ban phát ơn riêng cho mỗi người theo như Người quy định”.

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.

Anh em thân mến, có những hồng ân khác nhau, nhưng vẫn là một Thánh Thần; có nhiều chức vụ khác nhau, nhưng chính là một Chúa; và có những hành động khác nhau, nhưng chính là một Thiên Chúa, Người thực hiện hết mọi cái trong mọi người. Ơn Thánh Thần ban cho mỗi người mỗi khác, cốt để mưu cầu công ích. Người thì được Thánh Thần cho lời khôn ngoan, kẻ khác thì được lời thông minh, theo cùng một Thánh Thần; người khác được đức tin, trong cùng một Thánh Thần; kẻ khác nữa được ơn chữa bệnh, trong cũng một Thánh Thần đó; có người được ơn làm phép lạ, có kẻ được ơn tiên tri, người khác được ơn phân biệt các thần trí; có người được ơn nói nhiều thứ tiếng; người khác được ơn giải thích các thứ tiếng. Nhưng cùng một Thánh Thần duy nhất thực hiện tất cả những điều đó. Người ban phát ơn riêng cho mỗi người theo như Người quy định.

Ðó là lời Chúa.

 

Alleluia: Lc 19,38

Alleluia, alleluia! – Chúc tụng Ðức Vua, Ðấng nhân danh Chúa mà đến, bình an trên trời và vinh quang trên các tầng trời. – Alleluia.

 

Phúc Âm: Ga 2, 1-12

“Chúa Giêsu đã làm phép lạ đầu tiên này tại Cana xứ Galilêa”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, có tiệc cưới tại Cana xứ Galilêa. Và có mẹ của Chúa Giêsu ở đó. Chúa Giêsu và các môn đệ Người cũng được mời dự tiệc cưới. Và bỗng thiếu rượu, mẹ Chúa Giêsu nói với Người: “Họ hết rượu rồi”. Chúa Giêsu nói với mẹ: “Hỡi bà, Con với bà có can chi đâu, giờ Con chưa đến”. Mẹ Người nói với những người giúp việc: “Hễ Người bảo gì, thì phải làm theo”.

Ở đó có sáu chum đá, dùng vào việc thanh tẩy của người Do Thái, mỗi chum đựng được hai hoặc ba thùng nước. Chúa Giêsu bảo họ: “Hãy đổ nước đầy các chum”. Họ đổ đầy tới miệng. Và Chúa Giêsu bảo họ: “Bây giờ hãy múc đem cho người quản tiệc!” Và họ đã đem đi. Khi người quản tiệc nếm thử nước đã hoá thành rượu, ông không biết tự đâu ra, nhưng những người giúp việc đã múc nước thì biết, ông mới gọi tân lang mà nói: “Ai cũng đem rượu ngon ra trước, khi khách ngà ngà thì mới đem rượu xoàng hơn. Còn ông, ông lại giữ rượu ngon tới giờ này”.

Chúa Giêsu đã làm phép lạ đầu tiên này tại Cana xứ Galilêa, và đã tỏ vinh quang Người và các môn đệ Người tin Người.

{Sau đó Người xuống Capharnaum làm một với mẹ Người, anh em (Người) và môn đệ của Người, nhưng các Ngài chỉ lưu lại ở đó ít ngày thôi.}

Ðó là lời Chúa.

BÀI 1: NƯỚC HÓA THÀNH RƯỢU

Suy Niệm

Tâm sự của Mẹ Maria.

Tôi được mời đi ăn cưới ở Cana, nơi nhà người quen.
Tiệc cưới kéo dài cả tuần, trong bầu khí tưng bừng.
Dân trong làng đều đến dự để chúc mừng cô dâu chú rể.
Có chuyện không ngờ là tôi gặp lại Giêsu, con trai tôi.
Con tôi đã chia tay tôi được một thời gian.
Bây giờ tôi không ngờ con tôi đã trở nên một vị thầy,
có một số môn đệ tháp tùng, thầy trò cùng dự tiệc cưới.
Dĩ nhiên là tôi rất vui khi gặp lại con, ngồi gần con.
Tiệc cưới diễn ra suôn sẻ, cho đến lúc tôi biết có chuyện.
Chuyện này có thể ảnh hưởng đến danh giá nhà trai,
vì họ đã hết rượu để đãi khách.
Tôi quay qua nói với con: “Họ hết rượu rồi.”
Tôi cũng chẳng biết con mình sẽ làm gì trong tình thế đó.
Nhưng tôi nghĩ mình cứ nói, và cứ để con tự lo liệu.
Dù sao tôi tin con tôi sẽ tìm ra cách giải quyết ổn thỏa.

Tâm sự của Đức Giêsu.

Tôi và các môn đệ của tôi được mời đi ăn cưới.
Đám cưới là một lễ hội, nơi người ta ăn uống, hát hò.
Tôi không lập gia đình, nhưng tôi quý hôn nhân.
Tôi đi ăn cưới để chung vui với đôi vợ chồng trẻ.
Tình cờ gặp lại Mẹ tôi trong tiệc cưới ở đây.
Có nhiều điều để hỏi thăm và chuyện vui để kể cho Mẹ.
Nhưng khi Mẹ nói với tôi: “Họ hết rượu rồi”
tôi cảm thấy như Mẹ muốn tôi làm một điều gì đó,
để tiệc cưới được kết thúc êm đẹp.
Tôi biết mình có quyền năng do Cha ban,
nhưng tôi chưa rõ khi nào nên dùng quyền năng đó.
Tôi biết mình lệ thuộc vào Cha trong mọi quyết định
nên mới nói: “Thưa bà, chuyện đó can gì đến bà và con?”
Và tôi đưa ra lý do: “Giờ của con chưa đến.”
Khi nói câu đó, tôi có ý tạo ra một khoảng cách với Mẹ.
Không hẳn là tôi từ chối, nhưng tôi muốn cho Mẹ biết
tôi chỉ làm những gì Thiên Chúa muốn tôi làm.
Bởi đó tôi cần đắn đo cân nhắc để biết rõ ý Đấng sai tôi.
Chẳng ai hiểu con bằng mẹ, vì chính khi tôi có vẻ từ chối,
thì Mẹ tôi đã nói một câu bất ngờ với gia nhân:
“Người bảo gì, các anh cứ làm.”
Câu nói này vừa đầy tin tưởng vào lời uy quyền của tôi,
vừa để cho tôi được tự do làm điều Cha muốn.
Câu nói này cũng nhắc cho họ biết họ cần vâng phục tôi,
một sự vâng phục triệt để, dù tôi có bảo họ làm gì đi nữa.

Tâm sự của những người hầu bàn.

Chúng tôi rất lo khi thấy hết rượu lúc tiệc chưa tàn.
Chúng tôi thực sự không biết làm sao để có rượu,
nhưng Ông Giêsu bảo làm gì, mình cũng làm,
Ông bảo chúng tôi làm hai điều.
Thứ nhất là đổ nước đầy tới miệng sáu chum đá,
dùng để đựng nước thanh tẩy chân tay trước khi vào nhà.
Đổ cả trăm lít nước vào các chum là công việc vất vả,
và chúng tôi thật sự không biết mục đích của việc này.
Thứ hai là lấy nước trong chum cho người quản tiệc nếm.
Chuyện này thì không khó, nhưng khá liều lĩnh.
Lấy nước rửa chân cho ông ấy uống thì kỳ quá!
Tuy vậy chúng tôi cũng đã làm, dù chẳng hiểu gì.
Nhờ ông ấy, chúng tôi biết nước đã thành rượu ngon.
Mọi người kinh ngạc khi thấy rượu ngon còn tới sáu chum!
Chưa khi nào có lượng rượu ngon nhiều đến thế!

Gia đình nào cũng có lúc thiếu rượu, hay rượu nhạt.
Cần có Đức Mẹ để nhắc nhở, cần có Chúa Giêsu để dạy dỗ,
và cần có những gia nhân dám vâng phục, dù không hiểu.

Cầu Nguyện

Lạy Thiên Chúa,
xin ban cho con sự thanh thản
để chấp nhận những điều con không thể đổi,
lòng can đảm
để đổi những điều con có thể đổi,
và óc khôn ngoan
để phân biệt đôi bên.
Con sống từng ngày một,
thưởng thức từng giây một;
chấp nhận đau khổ như con đường dẫn đến bình an.

Thế giới tội lỗi này như thế nào,
con đón nhận nó như vậy,
không đòi nó phải theo ý mình.

Con tin rằng nếu con lụy phục ý Chúa,
thì Chúa sẽ làm cho mọi sự được ổn thỏa.
Con tin rằng con có thể khá hạnh phúc ở đời này,
và vô cùng hạnh phúc với Chúa mãi mãi ở đời sau.
(Reinhold Niebuhr)

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ

Nguồn: Hội đồng Giám mục Việt Nam