Giuse Nguyễn Văn Lựu (1790 -1854)

Giuse Nguyễn Văn Lựu, Sinh năm 1790 tại Cái Nhum, Vĩnh Long,Trùm họ, chết rũ tù ngày 2/05/1854 tại Vĩnh Long dưới đời vua Tự Ðức. Đức Piô X đã suy tôn ông Trùm Giuse Nguyễn Văn Lựu lên bậc chân phước Ngày 02-05-1909. Ngày 19-06-1988, Đức Gioan Phaolô II suy tôn ngài lên bậc Hiển thánh. Lễ kính vào ngày 2/05.

Một cuộc đời tốt đẹp

Sáu mươi tư tuổi đời, bao nhiêu là kỷ niệm, bao nhiêu là niềm vui, bai nhiêu là tình thương. 64 tuổi đời với những trách vụ và công việc xen lẫn với những khó khăn gian khổ, đói khát và bệnh tật của một người dân bình thường. Ông trùm Giuse Lựu tạ ơn Chúa vì 64 năm đó, và rồi ông chỉ còn chờ giây phút sau cùng để “Trả lại những quãng đời trần gian Chúa đã ban cho mình”. Giây phút đó đã đến sớm hơn lòng ông mong chờ. Sau cuộc tra tấn trong ngục tối im lặng âm thầm ông cảm thấy rõ giây phút đó từ từ đến. 64 tuổi đời sống làm con Chúa, còn lại chút hơi thở cuối cùng, ông cũng muốn thành kính dâng lên trọn vẹn chi Ngài. Ông bám vào bờ tường, cố gắng đứng dậy ngước mắt lên trời kêu tên cực trọng Chúa Giêsu và Đức Maria ba lần, và từ từ ngã xuống nền nhà ngục, hoàn tất 64 năm dương thế một cách tốt đẹp.

Sống để phục vụ

Chào đời năm 1790 tại họ Cái Nhum, tỉnh Vĩnh Long. Ngay từ thời niên thiếu, cậu Giuse Nguyễn Văn Lựu đã được hấp thụ một nền giáo dục gia đình Công Giáo đạo đức. Nhờ vậy sau này khi kết hôn, Giuse Lựu đã đem lại cho gia đình một nề nếp cao quý, môt bầu khí đầm ấm, yêu thương thấm nhuần tinh thần đạo hạnh Kitô giáo.

Được đề cử làm trùm họ, ông tỏ ra xứng đáng với lòng tín nhiệm. Quý mến của mọi người. Đặc biệt ông có tài hòa giải những cuộc xích mích. Nhờ uy tín cá nhân, ông phân tích rõ ràng ai phải, ai trái, rồi dẫn lời Chúa dạy trong Phúc Âm, ông mời gọi mọi người hãy tha thứ và làm hoà với nhau. Thế là mọi người nghe theo các lời chí tình, chí thiết của ông. Hơn nữa trong trách vụ này, ông còn thể hiện một tâm hồn nhiệt thành với việc tông đồ, một Kitô hữu đầy lòng bác ái. Cộng tác với các linh mục trong việc điều hành họ đạo, coi sóc các em thiếu nhi, giúp đỡ người nghèo. Ông đã hiến tất cả vườn ruộng để xây dựng một nữ tu viện. Hằng ngày ông vẫn rộng tay làm phúc cho những người nghèo khó. Cuộc đời của ông thật giống những người tôi tớ trung tín luôn luôn làm sinh lời những nén bạc Chúa ban.

Những nguy hiểm gây ra do sắc chỉ cấm đạo không làm cho ông Trùm họ Mặc Bắc sợ hãi. Trước biết bao hiểm nguy khó khăn, ông vẫn lo liệu để các linh mục có nơi ẩn náu, hầu có thể cử hành và trao ban các bí tích cho giáo hữu.

Ý chí sắt đá

Ngày 26-03-1853, quan quân vây làng Mặc Bắc để tìm bắt cha Lựu (thực ra bấy giờ cha Minh đã thay thế cha Lựu mà quan quân không biết), nhưng ngay lúc đó ông trùm Lựu can đảm trả lời : “Thưa các quan không có đạo trưởng Lựu ở đây. Lựu chính là tên tôi làm trùm họ này”. Quan quân nhìn ông chỉ thấy dáng dấp một nông dân nhà quê không có vẻ gì là đạo trưởng. Họ bèn lục soát kỷ hơn. Biết không thể trốn được cha Minh liền ra trình diện, mà họ nghĩ là cha Lựu và 6 giáo hữu bị giải về tỉnh Vĩnh Long.

Những hình khổ trong tù đã làm bốn người thối chí, họ muốn sống dễ dãi hơn. Những người yếu lòng ấy không chỉ phản bội Thiên Chúa họ còn đổ tội cho ông trùm Mặc Bắc là người tiếp đón và cho đạo trưởng chú ẩn. Họ nguyền rủa ông như là người gây ra mọi tang tóc, mọi khổ cực của họ. Riêng ông trùm Lựu, trước sau vẫn một mực trung kiên với Thiên Chúa, ông đón nhận những lời sĩ nhục và mọi đau khổ một cách khiêm tốn để đền bù những tội lỗi mình. Ông sẵn sàng đón nhận tất cả vì ông tin tưởng vào Thiên Chúa. Tín thác hoàn toàn nơi Ngài, lời tâm sự cùng linh mục cùng bị giam cho thấy ông có một niềm tin vững mạnh và tấm lòng hy sinh cao cả : “Thưa cha, xin cha cầu nguyện cùng Chúa để Chúa ban cho con sức mạnh và can đảm cần thiết. Con sắp phải đi đày, con xin trao cho Chúa tất cả mọi sự thuộc về con, con bằng lòng dâng cho Ngài hy sinh lớn lao hơn hết là gia đình vợ con, chính Chúa sẽ săn sóc vợ con của con.”

Còn gì cao quý và giá trị cho bằng một tình yêu trong Thiên Chúa. Đấng chính là Tình Yêu…

An nghỉ trong Chúa

Những hình khổ lao tù cuối cùng chỉ thắng được thân xác. Vì tuổi già sức yếu phải mang gông mang xiềng, nên đêm mùng một rạng mùng 02-05-1854. ông Trùm Giuse Lựu đã trút hơi thở cuối cùng. Vị chứng nhân trung thành đã xứng đánh lãnh nhận cành lá vạn tuế tử đạo, dù không bị trảm quyết.

Đám tang ông trùm Giuse Nguyễn Văn Lựu là trường hợp họa hiếm trong thời cấm đạo. Bất chấp mọi nguy hiểm có thể xảy đến, bốn linh mục và gần 2000 tín hữu đã tiễn đưa linh cửu đến an táng trong khu thánh đường họ Mặc Bắc.

Đức Piô X đã suy tôn ông Trùm Giuse Nguyễn Văn Lựu lên bậc chân phước Ngày 02-05-1909. Ngày 19-06-1988, Đức Gioan Phaolô II suy tôn ngài lên bậc Hiển thánh.

Nguồn từ Tu viện Minh

Trường thi tử Đạo.

Nguyễn Văn Lựu quê hương Gia Ðịnh
Sinh Tân Mùi (1790) thanh lịch mẹ cha
Một nền giáo dục Nho gia
Gia đình Công giáo thật là mẫu gương

Ơn Chúa gọi theo đường gia thất
Hai vợ chồng rất thật yêu thương
Tinh thần đạo đức đồng hương
Ðược bầu Trùm họ thánh đường trông coi

Ông đặc biệt sáng soi hòa giải
Thật công minh trái phải rõ ràng
Phúc âm lời Chúa trao ban
Làm hòa tha thứ, sẵn sàng dấn thân

Ông làm phúc người dân nghèo khổ
Ðến viếng thăm những chỗ lâm nguy
Tông đồ can đảm ông đi
Nơi đâu cần đến ông thì tới ngay

Các Tu Sĩ đêm ngày lẩn trốn
Ông sẵn sàng, từ tốn nhiệt tình
Mời Cha, ở lại nhà mình
Hay đi nơi khác tình hình khẩn trương

Một lần nọ, đảm đương lãnh nhận
Quân vây làng tên Nhẫn tay sai
Truy lùng đạo trưởng các Ngài
Chúng không bắt được, Cha khai trong làng

Ông Trùm Lựu cả gan đại diện
Việc nhà thờ thực hiện mình tôi
Phút sau lính đã trói rồi
Giải về tống ngục trước tôi bốn người

Chúng tra tấn tơi bời khổ cực
Bốn người kia quả thực khiếp kinh
Bước qua Thánh Giá khổ hình
Còn ông Trùm Lựu một mình kiên trung

Ông sẵn đón tột cùng xỉ vả
Một niềm tin Cha Cả trên Trời
Phát lưu bản án khơi khơi
Cha đến giải tội ban lời nhủ khuyên

Rồi Ngài chúc bình yên phó thác
Thánh Giá mình hãy vác cho nên
Vợ con chăm sóc ơn trên
Vui lòng dâng Chúa vững bền niềm tin

Ngày ra đi hướng nhìn vô tận
Roi đòn thù tra tấn nặng nề
Tuổi già sức yếu thảm thê
Lại thêm bệnh hoạn gông kề xiềng đeo

Ông Trùm Lựu ngặt nghèo hơi thở
Chốn ngục tù ai đỡ giúp cho
Bám tường ông cố lò dò
Kêu tên Cực Trọng xin cho chết lành

Rồi ngã xuống thật nhanh nhà ngục
Xin quân cai thủ tục lãnh ra
Thi hài đón nhận người nhà
Vẫn luôn mềm mại, người ta lạ lùng

Lễ án táng vô cùng trọng thể
Có bốn Cha đồng tế trang nghiêm
Quan tài gỗ quý đắt tiền
Ðô tùy năm chục người khiêng trai làng

Các di vật phải mang xiềng xích
Cũng được chôn di tích nhà thờ
Tuy rằng cục mịch thô sơ
Thánh nhân tử đạo đón chờ ơn thiêng

Năm Giáp Dần (1854) ơn riêng tử đạo
Chết rũ tù diện mạo trung kiên
Xác chôn hồn thánh quy thiên
Suy tôn Kỷ Dậu (1909) bình yên Nước Trời

Lời bất hủ: Ông trùm Lựu can đảm trả lời: “Thưa các quan, không có đạo trưởng Lựu nào ở đây. Lựu chính là tên tôi làm trùm họ này”.

Translate »
Exit mobile version